NGŨ.
Tiến cung.
“Không được...Chưa đủ to. Mộng nhi ngoan, thử cái này xem, nhìn đầy đặn hơn nhiều.” Một giọng nói khàn khàn vang lên đầy xa xăm bên cạnh ta, vừa có chút mơ hồ, lại vừa có chút quen thuộc.
Liền sau đó, cảm giác tiếp theo mà ta cảm nhận được
là, có hai vật cộm cộm đang nằm chễm chệ trên...ngực mình? Hai vật này hơi âm ấm,
lại chút mềm mềm, khiến ta nhất thời thấy nhột nhạt một cách kỳ quái. -_-|||
“Cha, nhìn cũng giống rồi đấy. Giờ chỉ cần lấy dây
buộc chặt nữa là xong.” Giọng một cô gái vang lên.
Gục gà gục gặc một lúc, ta chợt bừng tỉnh!
Đúng rồi, hai cha con Bạch Lão Quả khốn kiếp, lúc
nãy bọn họ dám đánh ngất ta. Lại còn trao đổi với nhau vấn đề to nhỏ, buộc dây
gì đó. Còn nữa, bọn họ đang nhồi cái gì vào ngực ta thế này?? >_<
Tuy phía sau đầu vẫn còn âm ỉ đau nhức và trước mắt
dường như vẫn còn bị một tấm màn màu xám xịt bao phủ, ta vẫn lấy hết sức bình
sinh, mở choàng mắt.
Con bà nhà nó, cái lợn gì thế này??? = =####
Sau khi định thần lại, đập vào mắt ta là khoảnh khắc
đông cứng của ông bác dung tục Bạch Lão Quả đang nhiệt tình cởi phanh áo ta ra,
còn Mộng nhi thì đang hí hửng cầm hai cái gói xanh xanh, bốc hơi nghi ngút dứ dứ
trước mặt, thật là một cảnh tượng làm ta muốn vãi linh hồn. =__=
Mẹ kiếp, lẽ nào hai cha con chết bầm này muốn SM
ta????
“Hai. Người. Mau. Bỏ. Tay. Ra.” Ta nghiến răng
nghiến lợi, mặt sầm sì như bầu trời trước cơn dông, sát khí phóng ra ngùn ngụt,
có thể nướng chết người.
Bạch Lão Quả “lước
mắt” tràn trề, cái mặt núng nính khẽ co rúm lại:
“Muộn rồi, Mộng nhi đã đi báo quan huyện. Chậm lắm
là chiều nay sẽ có kiệu hoa đến rước ngươi về kinh đô.”
Ta cong lưỡi xả vào mặt ông ta hàng loạt từ ngữ chợ
búa, kèm theo những động tác tay dung tục
và những cú đạp chân điên cuồng. Định chơi nhau à?? Bạch Lão Quả thúi
kia rõ ràng đã lôi ta về đây, cuối cùng tưởng nhét ta vào cái hậu cung trời gầm
của gã hoàng đế đó và lãnh tiền là xong chuyện sao?
Mộng nhi cắn môi, khoé mắt xuất hiện những giọt lệ
đau thương, như hạt sương long lanh đậu trên cánh sen cô độc, làm chúng sinh
điên đảo:
“Thịnh ca ca, nếu huynh ngoan cố như vậy, e rằng
cái mạng còm này của muội cũng không giữ được nữa. Đây là cách nhanh nhất để
huynh tiếp cận hoàng đế rồi còn gì? Chẳng lẽ huynh muốn ở lại nơi này suốt đời
sao?”
Ta ngớ người.
“Đúng vậy đúng vậy, ngươi vừa có cơ hội trở về thế
giới của mình, còn bọn ta lại vừa có nhiều ngân lượng, cả hai bên cùng có lợi
mà!!” Như phát hiện được sự ngập ngừng đột ngột của ta, Bạch Lão Quả mau mắn bồi
thêm.
Ôi cái đệt...
“Thôi được rồi.” Ta đau khổ gật đầu. Chịu chơi,
xuyên không là phải chịu chơi!!! = =
Từ nay kẻ quái quỷ nào còn nhắc đến những từ như
‘xuyên không’, ‘mỹ nhân’, ‘hoàng đế’ nữa, ta sẽ thiến hết không tha!!! A a a a,
đạo lý, CMN rõ ràng là trên đời này không còn đạo lý nữa rồi!!
.oOo.
“Cái này...Rốt cuộc là để làm gì vậy?” Ta khổ sở
cau mày, nhìn xuống hai vật tròn ú đang nằm chễm chệ trên ngực mình, cảm thấy
chán ngấy đến cùng cực.
“Bánh.” Mộng nhi điềm tĩnh giải thích. “Để làm ngực
giả.” Sau đó lại lơ đãng bổ sung.
Cố kiềm nén cảm giác muốn nôn mửa, ta liên tục lầm
bầm trong bụng, nhắc nhở bản thân: tôi là đàn ông chân chính tôi là đàn ông
chân chính tôi là đàn ông chân chính. = =###
“Dọc đường đi, có đói cũng đừng lấy ra ăn, quan trọng
lắm đó!” Bạch Lão Quả ngắm nhìn bàn tay hô
biến bánh thành ngực giả vô cùng khéo léo của con gái mình, đột nhiên buột
miệng xuýt xoa một câu chẳng đâu vào đâu.
Ụa...
Một lúc sau, Mộng nhi ưng ý ngắm nhìn bộ ngực tròn
căng như bưởi tăng trọng của ta, gật đầu liên tục, điệu bộ vô cùng hài lòng ưng
ý.
Ta thầm cảm thán, chư thần ơi, thì ra mầm mống của
đế chế silicon bơm ngực nâng mông thần thánh chính là bắt nguồn từ Trung Hoa cổ
đại. >3<
Lát sau, Mộng nhi lại đem ra cho ta một bộ y phục
xanh nhạt như bầu trời mùa thu, trong vắt và tinh khiết, tuy không phải loại vải
tốt nhất nhưng người mặc cũng có thể ngẩng cao đầu hãnh diện với thiên hạ rồi.
Kèm theo đó là hai cây trâm bằng gỗ đơn giản, trang sức chỉ là một cái thắt
lưng thanh nhã bằng bạc quấn quanh eo.
Tròng tất cả những thứ đó lên người, quả thật ta cảm
thấy cũng không đến nỗi tồi nha. Mỹ nhân a mỹ nhân ~ Ta là mỹ nhân xinh đẹp mặt
áo xanh, ta có ngực ta có trâm cài, hê hê.
Mộng nhi run bần bật nhìn anh chàng tiểu thư đứng trước mặt mình đang vui vẻ nhảy nhót, nhất
thời không biết là nên thổ huyết hay nên sặc nước bọt. = =
.oOo.
Vị quan chùi nước miếng, nhìn mỹ nhân trước mặt,
cuối cùng vẫn là chùi nước miếng. Vừa được người ta bẩm báo là ông hộc tốc chạy
đến đây, vừa hay được chiêm ngưỡng dung nhan của đại mỹ nữ làm hoàng đế thầm
thương trộm nhớ.
Trời ơi, trời ơi, trời ơi. Chỉ khoác lên mình bộ y
phục tầm thường đơn giản đó, tại sao cô nương này có thể giữ nguyên khí chất
phi phàm thoát tục như vậy? Kiều diễm như bông hoa khoe sắc trên thảo nguyên,
chỉ chờ tay người đến hái mà thôi.
Chà, đáng tiếc người hái bây giờ là đương kim
thánh thượng, làm sao ông dám cả gan sờ mó chứ. Đúng là tiếc quá, tại sao một mỹ
nhân cốt cách duyên dáng đáng yêu như thế này, trước đây chưa từng nghe ai nhắc
đến nhỉ?
Còn nữa, hoàng đế đáng kính này đánh trận thì lười
chảy nước, nhưng sao đi tìm nữ nhân thì có thể xuất quỷ nhập thần đến vậy? Ông
căn bản là hâm mộ đến phát cuồng rồi. = =
“Tiểu thư, mời lên kiệu.” Vị quan cung kính cúi
người, làm một điệu bộ ‘mời’ rất lịch sự, rất hoành tráng.
Mỹ nhân họ Thịnh kia nhẹ nhàng mỉm cười cảm kích,
sau đó khuỳnh chân phi thẳng lên kiệu, hết sức mạnh mẽ, hết sức hổ báo.
=))))))))
Ông quan nọ giật mình, cái gì thế này? Nữ nhân này
sao tướng tá giống đàn ông quá vậy? Có phải vừa rồi là ông nhìn nhầm
không? = =
Chắc là nhìn nhầm rồi!
.oOo.
Kiệu hoa đưa mỹ nhân đến nhân đến tiến cung cho
hoàng đế, liên tục lắc lư.
Ta ngồi trên kiệu, khóc không ra tiếng. Cái số kiếp
khốn khổ bi đát của ta thế là đã chính thức bắt đầu nơi chốn hậu cung sa đoạ
kia rồi, lão Thiên trên kia có linh thiêng, làm ơn phù hộ!
Đương nhiên, những người ở chốn hậu cung xa hoa
kia cũng nên bắt đầu cầu nguyện đi là vừa, bởi vì chiếc kiệu này sắp chở đến một
người làm cho hoàng đế của bọn họ điên đảo, triều thần cung nữ cũng ôm nhau
điên đảo khóc thét theo. Bắt đầu một đế chế của những bộ ngực giả, tất cả tiến
lên!!! >___<~~
{[['']]}
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét