Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Võng Chi Thần_Chương 4



(hình mẫu Tiểu Nhạc trong lòng ta)


CHƯƠNG 4: SƠN CỐC

      Phi Vũ phải cố gắng lắm mới có thể dỗ thành công tiểu Nhạc đang không ngừng khóc. Thật ra thuộc tính của nguời bình thường là 7, khỏi nói cũng biết tiểu Nhạc thua kém người khác bao nhiêu. Thở dài, hắn chậm rãi nở bảng thông tin của mình ra.

Tên nhân vật: Phi Vũ
Giới tính: Nam
Tình trạng hôn nhân: Không có
Đẳng cấp: 2
Chủng tộc: Phượng tộc
Chức nghiệp: Song chức nghiệp
Danh vọng: 500
HP: 1000
MP: 1500
Sức mạnh: 9
Thể chất: 6
Mẫn tiệp: 3
Phòng ngự: 10
Trí lực: 6
Tinh Thần: 7
Mị Lực: 10
May mắn: Không thể nhận ra
Quan hệ gia đình: Phụ thân của tiểu Nhạc


      Mặc dù Phi Vũ không hài lòng lắm về điểm sức mạnh và thể chất của mình nhưng dù sao thì đối với người bình thường như vậy cũng đã rất biến thái rồi.

      Tiểu Nhạc hâm mộ nhìn baba, quả nhiên baba của bé là giỏi nhất, bé thậm chí còn không có điểm nào hơn được baba!

      Nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của bé con, người nào đó thật thỏa mãn. Thật ra thuộc tính của hắn được như vậy cũng là nhờ công ơn của ngưởi ba đã khuất.

      Ba Phi Vũ trước khi chết vốn là ông trùm thế giới ngầm khu vực Châu Á. Là người thừa kế tương lai, từ nhỏ hắn đã phải tiếp nhận huấn luyện. Mặc dù là chủ các đường dây buôn lậu nhưng ba hắn vẫn luôn kiên quyết - gần như là cố chấp - chỉ buôn vũ khí, những thứ như ma túy, phụ nữ, nô lệ ông vẫn luôn khinh thường. Có lẽ vì sự yêu thích vũ khí của ông mà ngay từ khi sinh ra Phi Vũ đã là thiên tài về việc chế tác vũ khí và các thiết bị điện tử. Hiện nay hơn phân nửa số vũ khí như súng, chiến hạm, máy bay chiến đấu thậm chí là cả bom trên toàn thế giới là do chính tay Phi Vũ thiết kế. Chỉ tiếc vị phụ thân nào đó không còn sống để nhìn thấy được ngày này.

      Hiện tại việc cần thiết nhất là cần tìm một chỗ an toàn để cư ngụ. Nơi này có lẽ là tân thủ thôn của phượng tộc. Tân thủ bình thường cần đánh quái và làm nhiệm vụ để tăng cấp nhân tiện kiếm chút tiền, Phi Vũ cũng vậy. Với năng lực hiện tại Phi Vũ thì không thể cũng không dám rời đi ngọn núi này bởi vì hắn còn chưa biết thứ gì đang chờ mình phía dưới kia.

      Cố ôm thật chặt tiểu Nhạc để sưởi ấm cho thân hình bé nhỏ đang không ngừng lạnh run kia, hắn đi dạo xung quanh tìm xem có hang động nào hay không, chính là một lúc lâu sau vẫn chưa có thu hoạch gì mà bản thân cũng cảm thấy mệt mỏi. Khắp nơi tuyết phủ thật dày, Phi Vũ thở hắt ra tùy tiện ngồi xuống dựa lưng vào một tảng đá ven đường để nghỉ ngơi, làn da vốn trắng nõn của hắn bây giờ bị lạnh đến đỏ bừng, tấm lưng thon gầy nhẹ nhàng dựa vào tảng đá. Chỉ thấy trong phút chốc khi lưng Phi Vũ vừa chạm vào, mặt đá tảng đá bỗng nhiên vỡ vụn, hắn lập tức mất thăng bằng ngã về phía sau.

      Tiểu Nhạc nãy giờ yên lặng ngủ trong lòng baba bị tác động mạnh mà tỉnh lại. Đôi mắt to tròn vừa tỉnh ngủ nên có điểm mơ màng, long lanh ngập nước chọc người yêu mến, cánh môi hồng nhạt nhẹ nhàng hé mở, âm thanh có chút mơ màng:

      “Baba có chuyện gì vậy?”

      Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài đen nhánh của bé con, Phi Vũ vừa bế bé đứng dậy vừa nói:

      “Không có gì, chỉ là baba vừa tìm được một hang động, nếu đã tỉnh rồi thì cùng baba vào xem nào.”

      Tiểu Nhạc ngoan ngoãn từ lòng ngực baba nhảy xuống đất. Bàn tay nhỏ bé nhanh nhẹn nắm lấy bàn tay thon dài, bé ngọt ngào cười nói:

      “Baba chúng ta đi thôi!”

      Nắm chặt tay tiểu Nhạc đi trên con đường tối tăm, Phi Vũ không biết con đường này dẫn đến đâu nên chỉ có thể luôn cảnh giác, đề phòng bất trắc. Càng đi về phía trước, khung cảnh trước mặt cũng ngày một sáng dần. Khi cuối con đường thì đã hoàn toàn sáng rõ. Hiện lên trước mặt cả hai là cả một cánh đồng bồ công anh rộng lớn, ở trung tâm cánh đồng có một cây hoa anh đào lặng lẽ nở rộ, tỏa bóng gần cả cánh đồng. Tiểu Nhạc ngơ ngác nhìn khung cảnh trước mắt, mặc dù Phi Vũ đã dẫn bé đi du lịch ở rất nhiều nơi có khung cảnh đẹp, thế nhưng bé vẫn cảm thấy thích cảnh trước mắt nhất!

      Dắt tay tiểu Nhạc chậm rãi đi xuyên qua cánh đồng hướng về phía cây hoa anh đào, nhìn bé con cố gắng né tránh những bông bồ công anh đang nở rộ dưới đất Phi Vũ nhẹ nhàng mỉm cười vươn tay bế tiểu Nhạc lên cụng trán mình vào trán bé nói:

      “Tiểu Nhạc, từ giờ đây sẽ là căn cứ bí mật của chúng ta. Trước hết con phải giúp baba dựng nhà đã!”



--------------------------------------
Chú thích:
Bồ công anh

Hoa anh đào 


Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét