Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Si Tâm Vọng Tưởng_Chương 11



Tác giả: Khô Mục
Edit: Míu
Beta: Mn

Chương 11 Phát triển ngoài ý muốn

Hai người tìm một góc an tĩnh cầm hai chén rượu ngồi xuống, ánh sáng âm u.

“Kỳ thực tôi vẫn nghĩ ảnh bị lãnh đạm.” Tiếu Mạt một tay chống cằm, cười thực tùy ý.


Lộ Diêu nao nao, trong lòng âm thầm kêu gào, tên kia nếu bị lãnh đạm, làm sao có thể khiến cậu mấy ngày liền không thể rời giường được. Có điều cũng phải nói thật, Cao Giai quả thực đối với dục vọng cũng không tính là ham thích.

“Có thể là anh ta trước phụ nữ thì không nhiệt tình nổi.”

Tiếu Mạt sửng sốt, bỗng cười rộ lên, “Ha ha ha! Cậu nói chuẩn rồi nha.”



Lộ Diêu lại hận không thể vả miệng mình hai cái. Cao Giai cưới chị gái Tiếu Mạt, lại là một người đồng tính luyến ái, loại chuyện này làm sao có thể nói thẳng tuồn tuột ra trước mặt em trai người ta như vậy được.

Nhưng Tiếu Mạt tựa hồ lại chẳng hề để tâm, thậm chí còn lộ ra chút vui vẻ ngoài dự đoán.

“Cậu không cần suy nghĩ nhiều. Ảnh cùng chị tôi kết hôn hoàn toàn vì lợi ích, nên ly hôn cũng là bình thường.” Tiếu Mạt tủm tỉm cười đem mặt sáp tới, nhìn chằm chằm Lộ Diêu nói, “Có một câu cậu nói đúng rồi, tôi quả thật từng muốn lên giường với ảnh. Có điều nếu tôi sớm biết ảnh là đồng tính luyến ái, nhất định sẽ tiên hạ thủ vi cường.” (Tiên hạ thủ vu cường: Ra tay trước sẽ chiếm đc lợi thế, ý bạn Mạt là nếu ảnh mà biết thì đã tấn công lâu rồi)
Lộ Diêu nhìn biểu tình không đứng đắn cùng thái độ tùy ý của đối phương, đột nhiên không biết lời cậu ta nói là thật hay giả. Nếu là thật, vậy người trước mặt này không thể nghi ngờ chính là tình địch rồi.

“Nhưng mà cậu yên tâm, tôi sẽ không cùng cậu tranh đoạt, trở về lại nhìn vị ở nhà ăn dấm chua đâu.” Như nhìn thấu tâm tư của cậu, Tiếu Mạt cười đến không còn hình tượng, tựa hồ là cố ý đùa giỡn cậu chơi.

Lộ Diêu có chút sinh khí, nghiêm mặt hỏi, “Mặc kệ cậu có phải em vợ hắn hay không! Cậu muốn làm gì?”

Tiếu Mạt mím môi cười, “Đương nhiên là giúp cậu nha. Nghe nói cậu bị ảnh đuổi ra khỏi nhà?”

Lộ Diêu lắp bắp kinh hãi, cả chuyện này mà cậu ta cũng biết, “Giúp tôi? Cậu dựa vào cái gì mà giúp tôi?”

Tiếu Mạt nhìn bộ dáng đề phòng của cậu, thình lình vươn tay véo véo bóp bóp mặt cậu, “Bộ dạng cũng dễ thương đó, tính cách như thế nào lại kém như vậy? Cậu không phải là thích ảnh đi?”
Lộ Diêu nhất thời đỏ mặt, “Tôi, tôi mới không cần cậu giúp đỡ.”

Tiếu Mạt nhịn cười, bỗng nói, “Cậu thật sự thích ảnh? Rất có dũng khí nha.”

“Không liên quan đến cậu!” Lộ Diêu chưa từng bị người mới liếc mắt một cái đã nhìn thấu mình như vậy, cảm thấy không tốt chút nào, “Cảm ơn cậu mời tôi uống rượu, tạm biệt.”

Lộ Diêu cũng không quay đầu lại đi thẳng, đến khi bị gió đêm thổi tới mới biết mặt mình đang nóng bừng.

“Này, sao lại đứng ngây ra đó.”

Chìa khóa xe Lộ Diêu đang cầm trên tay ba một tiếng rơi xuống đất, đợi đến lúc hoàn hồn nhìn lại mới thấy rõ người đứng trước mặt lại chính là Cao Giai.

Cao Giai khom người nhặt cái chìa khóa lên, đứa cho cậu.

Lộ Diêu luống cuống tay chân nhận lấy, “Anh, anh không phải về rồi sao?”
Cao Giai hất cằm ý bảo cậu đi vào, “Vào trong nói.”

Lộ Diêu do dự, bên trong không phải còn có Tiếu Mạt kia sao? Cậu chỉ cảm thấy người nọ thần kinh có chút vấn đề, cũng chẳng biết được đang suy nghĩ cái gì, tốt nhất là tránh đụng tới thì hơn.

Nhưng mà khó lắm mới có được cơ hội này, gặp được y… Lộ Diêu mặt dày đi vào, sau đó theo lên tầng cao nhất.

Tầng cao nhất có một phòng trong, bên ngoài là văn phòng, bên cạnh có một phòng họp, trong cùng là phòng ngủ cùng với phòng tắm khép kín (dạng phòng tắm trong phòng ngủ). Đây là phúc lợi đặc biệt của Trương Lập Quyền, bởi vì thường xuyên làm việc cả đêm.

Cao Giai cũng rất ít khi lui tới, đây là lần thứ hai Lộ Diêu lên đây, lần đầu là đi cùng Trương Lập Quyền.

Cao Giai cởi bỏ âu phục, sau đó tiếp một cuộc điện thoại, rất nhanh liền tắt.

Lộ Diêu thầm nghĩ, hay là Tiếu Mạt kia gọi tới.

“Cậu đến tìm tôi?”

“A? Phải…”
Lộ Diêu có chút khẩn trương quan sát thần sắc Cao Giai, hi vọng có thể từ trên mặt y nhìn ra một chút cảm xúc, nhưng mà cũng chẳng có gì khác với trước kia, Cao Giai vẫn như cũ, biểu cảm như đã tính toán sẵn hết, thái độ bàng quan, vẻ mặt bình tĩnh, lãnh đạm.

“Ăn cơm chiều chưa?” Cao Giai đột nhiên hỏi.

“Anh còn chưa ăn?”

“Ừ, không có cách nào ăn đúng giờ.” Cao Giai lục tìm trong ngăn kéo một lúc, lấy ra một cái USB bỏ vào túi.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Lộ Diêu ra mở. Tiếu Mạt đứng ở ngoài, nhìn Lộ Diêu cười có chút thích thú không rõ vì sao.

Cao Giai ngẩng đầu nhìn liếc cậu ta một cái, tùy ý nói, “Bọn tôi đang muốn xuống dưới ăn khuya, có muốn đi cùng không?”
Tiếu Mạt đi vào, gặp Lộ Diêu trừng mắt nhìn, “Em không muốn phá hoại thế giới của hai người.”

“Tôi không ngại.” Cao Giai nhún vai.

“Nhưng mà có người trong lòng để ý nha, vẫn là thôi đi.” Tiếu Mạt lấy trong túi ra một cái phong thư nhăn nhúm đưa cho Cao Giai, “Người kia gửi đến, em cũng nên về thôi. Anh biết đấy, nhà em có ngưỡng cửa (đại ý thì là chỉ chồng ẻm ở nhà) mà.”

Cao Giai nhìn cũng không nhìn nhận lấy phong thư, “Không ngờ cậu lại nghe lời như thế, nếu đối với chị cậu cũng như vậy, nói không chừng cô ấy có thể đồng ý chuyện của hai người.”

Tiếu Mạt cười khổ một tiếng, “Tất cả còn không phải do anh ban tặng sao?” Cao Giai khiêu mi, “Cũng không hẳn. Tôi là người như thế nào, lúc mười bốn tuổi cô ấy đã biết rồi.”

“Phải không? Vậy vì sao em mấy tháng trước mới biết?”

“Cậu cho là loại sự tình này tôi sẽ rêu rao thiên hạ?”

Tiếu Mạt cười ha hả, “Cũng phải.”

Lộ Diêu ở một bên nghe, có một lọa cảm giác mãnh liệt bị gạt ra ngoài. Cậu lần đầu tiên nhìn thấy Cao Giai cùng người khác nói chuyện như vậy, quan hệ hai người họ hình như rất tốt. Hơn nữa, vợ cũ của Cao Giai lại còn là thanh mai trúc mã.

“Được rồi, em thật sự phải đi đây. Khi nào rảnh thì cùng nhau ăn cơm.”

“E là làm cậu thất vọng rồi.”

“Anh là muốn nói anh không rảnh?”


“Không rảnh. Nhưng mà dù có rảnh, cũng không muốn dùng cơm.” Cao Giai cười cười, thế nhưng lại mang theo chút ôn nhu.

Tiếu Mạt đáp lại một cái cười khinh bỉ, quay đầu vươn ma trảo véo véo mặt Lộ Diêu “Tôi cảm thấy tôi véo đến nghiện rồi, cảm giác không tồi.” Sau đó nghênh ngang rời đi.

Lộ Diêu xoa xoa chỗ bị véo đến đỏ, bất mãn dẩu dẩu miệng.

Cao Giai tựa hồ tâm tình không tồi, “Đấy là cách cậu ta đối đãi với người cậu ta quí mến.”

Lộ Diêu nhìn y một lát mới nói, “Anh vẫn còn giận sao?”
Cao Giai lắc đầu, “Muốn ăn cái gì?”

“Kem ly.”


Cao Giai vẻ mặt bất đắc dĩ.

Lộ Diêu đã dùng cơm chiều nên an vị ngồi một chỗ ăn kem ly. Cao Giai khi ăn rất quy củ, không thích nói chuyện.

Ăn xong rồi, Lộ Diêu mới hỏi, “Anh đã kết hôn rồi?”

“Không có cách nào khác, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó.”


Lộ Diêu xì một tiếng bật cười, vội vàng che miệng nói, “Thời đại nào rồi? Còn có cha mẹ sắp đặt?”

“Nếu mẹ tôi biết tôi là loại người này, tôi nghĩ bà không vượt qua được. Hơn nữa bà muốn có cháu bế.”


Lộ Diêu trong lòng có chút kích động, đây là lần đầu tiên được nghe Cao Giai kể về chuyện của mình.

“Vậy… anh có con chưa?” Lộ Diêu cẩn thận hỏi lại.

Cao Giai xoa xoa miệng, “Chờ đến lúc tôi kết hôn rồi mới biết, đời này tôi không có cách nào sống chung với phụ nữ. Có lẽ không riêng gì phụ nữ, đàn ông cũng không được.” khi nói câu này, Cao Giai lại nhìn sang cậu.

Lộ Diêu bị nhìn không hiểu sao trống ngực gia tốc, làm cậu kinh ngạc là: Cao Giai từng cho cậu tham gia vào cuộc sống của y? Mặc dù chuyện này từ vài ngày trước đã trở thành quá khứ.

“Em…” Lộ Diêu buông thìa, định nói gì đó lại thấy Cao Giai cúi đầu xem đồng hồ. Động tác này khiến cậu trong nháy mắt nghĩ đến tất thảy chuyện vừa phát sinh kia đều là ảo giác, Cao Giai cũng không có ý kia.

“Đi thôi, tôi đưa cậu về.”

Lộ Diêu tự mình lái xe tới, bây giờ thấy hối hận rồi, “Em lái xe tới.” không kìm lại được chút lưu luyến trong ánh mắt.

Cao Giai gật gật đầu.

Đứng dậy đi tới cửa, Lộ Diêu mới nói: “Mai… ngày mai cuối tuần, trên trường không có lớp… ” đến chỗ anh đi, nửa câu sau này còn chưa có nói ra.

Cao Giai nghiêng đầu nhìn Lộ Diêu trong chốc lát, bỗng nhiên xoay người lại tới gần đánh giá cậu một chút, vươn một bàn tay nâng cằm cậu lên, “Muốn tôi thượng cậu?”

Lộ Diêu không nghĩ tới có chút tức giận, vươn tay chụp lấy tay y, buồn bực nói, “Tùy anh nghĩ sao thì nghĩ.”

Cao Giai cười hừ một tiếng, không chút khách khí để lộ ra ý tứ trào phúng, xoay người bước đi.

Lộ Diêu ngẩn người, vội vàng đuổi kịp.

Trở lại chiếc giường kia, Lộ Diêu có chút kích động, cảm thấy có chút thân thiết, lại có chút không ngờ mình lại nằm trên chiếc giường này, tự dưng trong lòng cũng rấy lên một tia chờ mong.

Cao Giai không nhanh không chậm ngồi bên giường uống rượu vang, Lộ Diêu trên người không một mảnh vải ngồi canh y.

“Cậu xác định không cần?”
Lộ Diêu lắc đầu, vốn là đối với các loại rượu nọ kia cậu không hề đặc biệt yêu thích hay thưởng thức, lần trước lại bởi vì uống rượu mà gặp chuyện không may, Lộ Diêu từ cuối tuần trước hạ quyết tâm kiêng rượu.

Lộ Diêu tay vừa khoát trên đùi Cao Giai, chợt có phát hiện mới. Đầu giường Cao Giai để một chồng sách, sách này nhìn rất quen mắt nha. Lần trước cậu cầm một tập xem, còn chưa đọc xong, hiện tại cả những tập khác đều có ở đây. (đang nói đến bộ Đạo Mộ Bút ký lần trước lúc bị đuổi đi Lộ Diêu đang đọc dở ấy :]

“Anh cũng đọc loại sách này á?” Lộ Diêu cười híp mắt ôm một quyển lật đi lật lại, “Thật sự là không nghĩ tới, hắc hắc hắc!”

Cao Giai đặt ly rượu xuống, “Ai quy định tôi không thể xem?”

Lộ Diêu buông sách xuống, nhào tới ôm cổ Cao Giai, “Không ai quy định, chỉ là em cảm thấy rất ngạc nhiên thôi. Phần sau phấn khích không?”

“Cậu tự đọc xem, có thể giúp khai phá trí lực.” Cao Giai khiêu mi, thuận thế tựa vào đầu giường.

“Anh nói ngốc sao? Hừ! Ai giống anh mỗi ngày đều hao tổn nhiều tâm cơ như vậy, em mỗi ngày qua đều vô cùng đơn giản, vô cùng vui vẻ nha.”

“So với quỷ thần, càng đáng sợ chính là lòng người. Những lời này nói rất hay.”
Lộ Diêu sửng sốt, nghe không hiểu, “Có ý gì?”

“Không có ý gì.” Cao Giai tiện tay tắt đèn, xoay người một cái liền đem Lộ Diêu áp dưới thân.

Lộ Diêu ai u một tiếng, lắc lắc cổ nhìn Cao Giai, “Không từ phía sau được không? Em muốn nhìn anh.”

Cao Giai không để ý tới cậu, cầm một lọ dầu bôi trơn, trực tiếp ở động khẩu bôi lên không ít.

Lộ Diêu cắn răng cảm nhận chất lỏng lành lạnh, sờ cũng không sờ một chút, cũng không cho cậu dùng miệng, cứ như vậy đi thẳng vào trọng điểm, bấy nhiêu cũng đủ khiến cậu cảm thấy khổ sở.

Cậu vươn tay về phía sau túm lấy tay Cao Giai, đáng thương hề hề nói, “Muốn, muốn em dùng miệng giúp anh không…” Cao Giai sửng sốt, khóe miệng khẽ nhếch.

Lộ Diêu tim đập mãnh liệt, cậu mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt này của Cao Giai đều kìm lòng không đậu mà trống ngực liên hồi, người đàn ông này tà tính như thế, không cho phép ai trái ý mình, ngẫu nhiên toát ra ôn nhu đều khiến người không dám cự tuyệt.

Cậu không kìm được muốn tìm kiếm một cái hôn, cậu cũng thành thật làm như vậy. Cao Giai sửng sốt một chút, cũng liền chiếm thế chủ động. Nụ hôn này hương vị tình dục quá mức đậm đặc, thế nên vừa kết thúc, Lộ Diêu nhịn không được vươn tay sờ tới dục vọng chính mình đang chậm rãi biến hóa phía dưới.

Cao Giai cảm thấy bất khả tư nghị, Lộ Diêu luôn có thể thản nhiên tiếp nhận dục vọng của mình, biểu hiện vô cùng thản nhiên và tự tại. Đây là một cơ thể trời sinh để hưởng lạc, giống như một món đồ chơi thượng đẳng.

Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét