Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Nhật ký làm ca đêm_Đêm Thứ Nhất~

Tác Giả: Gián Ú

ĐÊM THỨ NHẤT:
Cùng nói về những ông Boss.

“Bách Mộng được mệnh danh là thành phố của hoài bão và ước mơ - một vương quốc hoa lệ thu nhỏ. Những người sinh sống và làm việc ở đây ít nhiều đều từng trưởng thành trong ánh đèn rực rỡ mơ màng của những cửa hiệu lộng lẫy, trong ánh trăng trong trẻo trên bầu trời đêm trong vắt huyền ảo, trong những làn gió lồng lộng mang theo luồng sinh khí tươi mới và trong ánh nắng ngọt ngào dịu êm của thành phố đẹp đẽ này.

Nói cách khác, Bách Mộng là lãnh địa của những giấc mộng đời người.


Một số ít người tài năng, đã dùng thực lực để biến một trong những giấc mộng ấy thành sự thực. Tiêu biểu nhất, không thể không nhắc đến Tiêu Quan Tuệ - Tổng giám đốc của tập đoàn Dạ Hỉ huyền thoại. Ba mươi tuổi, đẹp trai hút hồn, như một viên ngọc lạnh lẽo nằm cao ngạo trên đỉnh núi lạnh giá mị hoặc, người ta chỉ có thể ngắm, có thể ngưỡng mộ anh, nhưng khí chất của anh vẫn cao ngạo, dường như hoàn toàn nằm ngoài tầm với của chúng sinh.

Tài năng của Tiêu Quan Tuệ, chà, phải nói thế nào nhỉ?

Xuất chúng, quá xuất chúng. Siêu phàm, quá siêu phàm.

Nhiều người đã từng uất ức hét lên: Tiêu Quan Tuệ thật sự là thánh trên trời mất rồi, anh ta lượn xuống Trái đất làm gì vậy chứ? -_-|||

Là thần tượng của rất nhiều cô gái, Tiêu Quan Tuệ lại nổi danh với tiểu sử không một vết nhơ và không tí scandal tình ái của mình. Lịch lãm, bất cần nhưng thanh tao là tất cả những gì mà đám phóng viên có thể bất lực nhận xét về anh.

Tiêu Quan Tuệ chính là tổng tài thần thánh trong truyền thuyết....”


Doãn Miên bất mãn phun nốt mớ cà phê còn lại trong miệng lên màn hình, tròng mắt muốn lộn ra ngoài.

TMD! Con bà nó, TMD!

Cái gì mà viên ngọc lạnh lùng, cái gì mà ngoài tầm với của chúng sinh...

Vớ vẩn, rõ vớ vẩn!

Trang web này rõ ràng là nơi tổ chức cuộc thi “Tôi và Dạ Hỉ”, mục đích là để tuyển chọn những bài viết kể lại kỷ niệm sâu sắc giữa nhân viên và công ty Dạ Hỉ, rốt cuộc sao lại trở thành địa điểm tự sướng trá hình của gã tổng giám đốc ngu ngốc đó vậy...

Doãn Miên ngửa mặt nhìn trần nhà, cảm khái lắc đầu: Tư sản, đúng là bản chất của tư sản, chỗ nào cũng có thể thò tay vào, chậc chậc.

Anh chàng thở dài não ruột thêm một lúc nữa, sau đó tắt trang web đó, chuyển sang chơi game online. Gần đây bạn Doãn Miên đang luyện một tài khoản, chơi trong Game “Bất tử bất bại”, lấy tên là “Boss Rapist”... (MarS: Khụ, ban đầu bé Gián để Raper, nhưng từ đó không có trong từ điển, vậy nên mạn phép sửa lại từ này cho đúng nghĩa :))

Lý do vì sao mà tài khoản game của Doãn Miên lại có cái tên ai nhìn vào cũng thấy nhoi nhói ở bụng như vậy, phải truy lại vấn đề lịch sử từng để lại cách đây rất lâu rất lâu về trước.

Haizz, hồi đó...

“Tiểu Miên, hướng 10 giờ, boss, có boss tới!” Thẩm Mị đột ngột rít lên nho nhỏ, mắt láo liên nhìn về phía cửa, tay nhanh chóng vứt mấy quyển tạp chí lá cải, kem dưỡng da và nửa quả táo gặm thừa vào ngăn tủ, tay còn lại giả vờ gõ điên cuồng lên bàn phím.

Doãn Miên cực kỳ, vô cùng chú tâm chơi game, hừ mũi đáp lời cô nàng:

“Không rỗi đi đánh boss giúp cô đâu, tôi bận lắm, phải tinh luyện dụng cụ, hợp thành đá, mở khoá châu báu nữa.”

Thẩm Mị tức muốn ngất xỉu: “Không phải boss đó, là boss kia kìa, tiểu Miên, hướng 10 giờ!”

Trong lúc hoảng loạn, Thẩm Mị vung bàn chân mang đôi giày cao gót 5 phân của mình lên, quờ quạng sang gầm bàn của Doãn Miên tìm cách cảnh báo, đột ngột đạp một cái!

“ÁUuuuuuuuuuuuuuu!!!!!”
Trên đó là tiếng rống thảm thiết của Doãn Miên. -_-|||

Anh chàng vọt dậy khỏi ngăn bàn của mình, ôm chân gầm lên:

“Tiểu Mị, cô không để tôi yên được hả??? Sắp gặp boss rồi, Boss Ma Vương Sừng Bò đó, boss hiếm đó!!”
Cả-văn-phòng-đông-cứng.

Thẩm Mị mặt cắt không còn hột máu, trân trân nhìn về phía sau Doãn Miên sợ hãi chớp mắt lia lịa:

“Tiêu...Tiêu Tổng...”

“Boss, Boss Sừng Bò?”
Một giọng nam trung lạnh lẽo vẳng đến từ phía sau lưng Doãn Miên, âm cuối tinh tế kéo dài, nhấn thêm một tiếng cười ma quỷ rợn sống lưng, tựa như tiếng dao kéo cứa vào nhau.

Bụng Doãn Miên quặn lên, tâm trí anh âm thầm dội lên mấy chữ...

Doãn Miên mày chết rồi, à há, Doãn Miên mày chết rồi....

Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét