Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

Võng Chi Thần_Chương 14+15

Tác giả: Hoàng Nguyệt Anh 

Chương 14.
Nhiệm vụ chuyển chức



      Sau vài tuần bận rộn, cuối cùng thì Hoàng Ngạo Thiên cũng dứt được khỏi đống công việc phiền phức, việc đầu tiên sau khi onl game hắn làm chính là đi tìm Phi Vũ – người hiện tại không rõ tung tích vì phải chạy đi làm cái nhiệm vụ chuyện chức phiền toái kia. Theo như nguồn tin đáng tin cậy (của con Hồ Ly nào đó) thì Phi Vũ của hắn (từ khi nào trở thành của ngươi?) đã hơn một tuần rồi nhưng vẫn chưa giải quyết xong nhiệm vụ chuyển chức. Nhiệm vụ chuyển chức thật ra không khó, cứ nhìn nhiệm vụ của tiểu Nhạc và Tử Đằng thì biết, mọi người thật chẳng biết Phi Vũ là may mắn hay bất hạnh khi nhận được cái nhiệm vụ kì quái kia nữa. Tất nhiên đám ăn mày này (người chơi trong game gọi bọn họ vì tên bang là Cái Bang) cũng nhiều lần xông xáo muốn giúp đỡ nhưng lần nào cũng bị Phi Vũ uyển chuyển cự tuyệt, bọn họ cũng đành bó tay. Tất cả bọn họ đều biết Phi Vũ thoạt nhìn qua ôn hòa nhưng thực lực cũng không kém tí nào, nếu không làm sao y có thể dễ dàng thoát khỏi đáy vực như vậy.

       Trong lúc Hoàng Ngạo Thiên bận rộn chạy Đông chạy Tây tìm kiếm thì đương sự đang buồn bực ôm hai hũ tro cốt của Hạnh Hoa và mẹ nàng ta dến chỗ NPC chuyển chức. Phi Vũ thật buồn bực a~! Lúc y nước miếng tung bay, ra sức khuyên bảo Hạnh Hoa trở về thì nàng bỗng nhiên phát bệnh, điên cuồng phóng kỹ năng về phía y, miệng còn không ngừng chửi rủa, cái gì mà “ Ngươi câm miệng, có phải ngươi cũng giống hắn hay không?”(chuẩn ^0^/~~~) rồi còn “ Đồng tính luyến ái thật ghê tởm, ta nguyền rủa các ngươi tuyệt tử tuyệt tôn, vĩnh viễn bị người đời khinh thường, phỉ nhổ”, câu kết là “Các ngươi không đáng sống trên đời, vì sao tất cả các ngươi đều không chết hết đi? Nhìn thôi cũng thấy bẩn mắt!”. Phi Vũ nhìn nữ nhân đang phát điên trước mắt không còn cách nào khác, đành bất đắc dĩ đánh trả nàng, nhưng mà thế sự khó lường, y cũng không ngờ Hạnh Hoa yếu vậy, chỉ một chiêu Hỏa Diễm – quần công tập thể không những thiêu Hạnh Hoa ra tro mà cả nhà và vườn hoa của nàng cũng cháy rụi hết. Lúc này Phi Vũ cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, mẹ của người ta nhờ y đến khuyên giải người ta về, cuối cùng lại bị y một chiêu tất sát, tình hình như vậy y làm sao hoàn thành được nhiệm vụ?



       Sau đó Phi Vũ mang theo một tia hy vọng lẻ loi đến gặp mẹ Hạnh Hoa thuật lại sự tình, nhưng mà trời không chiều lòng người. Bà lão kia sau khi nhìn thấy hũ tro cốt của con nàng, còn chưa nghe xong y thuật lại đã bạo phát, không ngừng ném kỹ năng về phía y, miệng cũng liên tục chửi rủa, Phi Vũ chỉ có thể ngửa mặt lên trời ca thán: thật đúng là mẹ nào con nấy! Vì vậy sự tình lại lần nữa lặp lại, Phi Vũ một chiêu Hỏa Diễm thu được thêm một hũ tro cốt.

       Hiện tại gặp Hoàng Ngạo Thiên ở chỗ NPC, Phi Vũ có chút xấu hổ, dù sao y cũng không thành công đưa Hạnh Hoa về lại với mẹ nàng, như vậy khẳng định là không hoàn thành nhiệm vụ, cả bang cũng chỉ còn lại một mình y chưa hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức thôi, như vậy chẳng phải y đang kéo chân mọi người sao?

       Trái với Phi Vũ tâm tình rối loạn, Hoàng Ngạo Thiên đang rất vui vẻ, hắn cuối cùng cũng tìm được người, tên nào đó tâm tình vui sướng rất chân chó nói:

       “Phi Vũ, ngươi đã làm xong nhiệm vụ chuyển chức rồi sao? Chúng ta tìm tiểu Nhạc rồi cùng đi luyện cấp đi.”

       Phi Vũ nhìn bộ dáng hớn ha hớn hở của Hoàng Ngạo Thiên, có chút xấu hổ nói:

       “Ách, cái kia …, ta vẫn chưa làm xong”

       Trước ánh mắt kinh ngạc của Hoàng Ngạo Thiên, Phi vũ chậm rãi thuật lại toàn bộ sự việc. Nghe xong, Hoàng Ngạo Thiên cân nhắc một chút mới chậm rãi nói:

      “Hiện tại chưa khẳng định được gì, chúng ta cứ thử vào thương lượng với NPC chuyển chức xem.”

________________ ________

      Lúc hai người rời khỏi chỗ vị NPC kia, Phi Vũ vẫn còn cảm thấy rợn người. Hoàng Ngạo Thiên lại không quan tâm lắm, dù sao Vũ của hắn cũng thành công hoàn thành nhiệm vụ, hắn bây giờ chỉ hận không thể ở cạnh người này 24/24 mà thôi.

       Phi Vũ hoàn toàn không biết suy nghĩ của Hoàng Ngạo Thiên, hiện tại trong đầu y vẫn còn văng vẳng hình ảnh NPC chuyển chức lấy tay để hai hũ tro cốt lại cạnh nhau, mỉm cười cất lên giọng nói ngọt ngào:

      “Chúc mừng người chơi Phi Vũ đã hoàn thành nhiệm vụ ủy thác đưa Hạnh Hoa về cạnh mẫu thân của nàng!”

       Lúc đó Phi Vũ bị câu nói của nàng làm sững sờ, không nói nên lời. Vị NPC như hiểu được tâm trạng cùng thắc mắc của y, hảo tâm giải thích:

       “Nhiệm vụ không nói là hai người đều phải sống sót.”

       Phi Vũ lại một lần nữa không nhịn được cảm thán vị lập trình viên của “ Võng chi thần” tư duy thật sự không giống người thường.


      Nhận lấy cây pháp trượng thuộc tính vàng mà NPC thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cùng hoàng Ngạo Thiên mang theo hai hũ tro cốt xem như là quà tặng kèm đi đến chỗ tiểu Điểu và Hồ Ly đoạt đi tiểu Nhạc, bắt đầu quá trình luyện cấp điên cuồng
____________ __________


      Thời gian lặng lẽ trôi qua nhanh chóng, chỉ nháy mắt đã hơn một tháng trôi qua, mọi người đều có một bước tiến mới. Phi Vũ hiện tại đã cấp 43, trong khi Hoàng Ngạo Thiên và Vệ Ưu vẫn nghênh ngang đứng đầu trong bảng xếp hạng cấp bật với con số 69. Trong khoảng thời gian này, “ Võng chi thần” đã mở chức năng trao đổi tiền từ hiện thực và game với tỉ lệ 3:1, việc này đã thu hút không ít người chơi chủ yếu kiếm tiền từ game gia nhập. Ngoài ra trong một tháng này còn có sự kiện quan trọng khác, đó là tòa thành bang hội đầu tiên trong “ Võng chi thần” đã chính thức xuất hiện, điều này đã kích thích không ít người chơi đang xây dựng bang và có ý định này một phen nhiệt huyết sôi trào, chỉ hận mình không thể lập tức dành được danh hiệu bang hội thứ hai hoàn thành việc xây dựng thành trong game.

       Bất kể đám nhân sĩ kia sôi trào thế nào thì cũng không hề ảnh hưởng đến bọn người Phi Vũ, bởi vì bọn họ hiện tại đang bận rộn truy tìm lệnh kiến thành, thời gian còn không có, rảnh rỗi mà để ý đến phản ứng của người khác sao? 


       Võng chi thần quy định chỉ cần đánh boss là có thể đạt được lệnh bài kiến thành, sau đó đến chỗ NPC giao nó cũng với một số tiền không tính là lớn (tất nhiên là đối với bọn họ chứ còn dối với người khác thì …) là có thể chính thức thành lập bang hội. Việc bọn họ lo lắng trước mắt là làm sao đánh ra lệnh bài kiến thành? Thật ra chỉ có loài báo tuyết* sống ở những triền núi cao ngăn cách giữa Ảo Vũ đại lục và biển chết – con đường duy nhất dẫn đến tử vong đại lục - là có khả năng rớt ra lệnh bài kiến thành.  Loài báo này lực công kích và phòng thủ của nó không tính là đặc biệt dọa người, nhưng với tốc độ là món quà mà ông trời giành cho, cộng thêm khả năng ẩn thân mà chỉ loài báo tuyết mới có, bọn Phi Vũ đã một phen chật vật lăn lộn với chúng (thật ra báo tuyết có khả năng che dấu hoàn hảo trong hoàn cảnh xung quanh giống như tắc kè bông mặc dù nó không thể thay đồi màu sắc, nhưng vì là game nên mình ghi thành kỹ năng ẩn thân). Không thể không nói địa hình núi cao gồ ghề cũng gây không ít khó khăn cho bọn họ nhưng mà không phải không thể giết được nó, có điều cho dù giết được thì cũng chưa chắc có được lệnh bài kiến thành vì tỷ lệ rơi ra vật kia chì có 18%. Chính bởi vì một đống lý do phiền toái ở trên mà cho dù đã xuất ra toàn bộ lực lượng và nhân lực trong bang nhưng đám Cái Bang này vẫn chưa tìm thấy cái lệnh bài nào.


Hết Chương 14

Note:


Báo Tuyết: vì có ít thông tin về loài báo này nên mình chỉ có thể giới thiệu như vầy:

Báo tuyết có lớp lông màu xám trắng với hàng loạt đốm hoa hồng bên hông và đốm trên đầu và cổ, tương tự như báo đốm Mỹ. Đuôi có vằn. Chúng là loài thú ăn tạp, chúng ăn tất cả những thức ăn gì mà chúng tìm thấy; thông thường chúng có thể giết chết cả những con vật có kích thước gấp 3 lần chúng, bao gồm cả gia súc. Chúng chủ yếu sống cô độc.





Chương 15 Lệnh bài Kiến Thành (1)


      Trong khoảng thời gian này game thủ “ Võng chi thần” lưu hành một câu nói: trong muôn vàn loại boss lớn nhỏ, mỗi loài mỗi vẻ, hà tất gì phải chấp nhất với đám báo tuyết xấu xí thích chơi trò truy tìm kia? Còn có, mạng đổi mạng thật sư không đáng! Tuy người khác nói vậy, thế nhưng theo như lời bang chúng Cái Bang, thì câu nói trên là sự ngụy biện cho lòng hèn nhát của đám người đó.

       Thật ra nguyên nhân mà câu nói kia được lưu hành là thế này: Cái Bang hiện tại đang ráo riết truy tìm lệnh bài kiến thành, mà báo tuyết là động vật duy nhất rơi ra nó, vậy nên vị Bang chủ “nhà giàu mới nổi” nào đó rất hào phóng treo thưởng với bang chúng của mình 10 bạc/con, riêng người đánh ra được lệnh bài sẽ được thưởng 100 lượng vàng. Vì bị tiền làm mờ mắt nên đám người điên cuồng lao đầu vào giải thưởng, chỉ cần nhìn thấy game thủ xa lạ nào có ý định “đen tối” với báo tuyết thì lập tức giết không tha.

        Cái Bang mặc dù chưa chính thức được gọi là bang phái nhưng danh tiếng đã lan xa vạn dặm, ai cũng biết người trong bang này tính cách thất thường như con gái đến “ngày ấy”, giết người, cướp của, đùa giỡn mỹ nữ, không chuyện xấu nào mà bọn họ không làm, bất quá giúp người cũng không ít. Nói chung thích là cứu, ghét là giết vậy nên cừu nhân nhiều mà đồng minh cũng không ít, được tính là không bạch không hắc. Người bị giết mặc dù bất mãn nhưng cũng chỉ dám chửi vài tiếng, không hề phát sinh sự việc lớn nào. Ai~ thật ra không phải vì các game thủ khác là thánh mẫu mà là vì bang chúng Cái Bang ngoài đại nhân vật biến thái thì chính là đại nhân vật biến thái, ai cũng có tên trên Bảng xếp hạng, bất kể Bảng xếp hạng gì. Đáng sợ hơn, mặc dù có tên là Cái Bang nhưng đám đầu não trong bang tất cả đều bài danh trong top 15 Bảng xếp hạng tài phú.

      Thật ra những thứ trên cũng chỉ là phong vân của “ Võng chi thần” gần đây thôi, hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì dến nhân vật chính của chúng ta. Khoan! Dừng lại, đừng chọi! Ta cũng không muốn lan man, dài dòng như vậy đâu nha, nhưng mà thật sự không có gì kể cả, đám người đó vẫn còn làm bạn thân thiết với báo tuyết đấy thôi.

       “WT*! Chúng ta khẳng định là không hợp phong thủy với cái lệnh bài chó má đó mà! Vì cái gì đã muốn giết hết tông chi họ hàng của đám báo tuyết đó mà vẫn chưa rơi ra cái nào? Ta còn định nhân tiện kiếm vài cái đem bán lấy lời đây, bây giờ thì đến một cái cũng không có!” Qua cầu rút ván bất mãn oán hận.

       Hồ Ly đang ngồi tựa lưng vào Vệ Ưu cũng ngao ngán thở dài đồng cảm, đến cả Edward đang chăm chú lau đi mồ hôi trên trán tiểu Nhạc cũng nhíu mày bày tỏ thái độ. Hoàng Ngạo Thiên cũng cảm thấy cứ bất chấp hết lao vào giết báo cả ngày cũng không phải cách, vốn tưởng muốn lấy lệnh bài kiến thành rất dễ dàng nên mới không chuẩn bị tìm trước mà kéo dài đến tận bây giờ, không ngờ vấn đề nhân phẩm của đám người trong bang tệ hại đến như vậy. Giết báo tuyết tuy cũng có kinh nghiệm và vài kiện tiểu trang bị rơi ra nhưng chữ tiểu này cũng quá tiểu đi, đến cả tên gian thương Hồ Ly cũng lười để mắt đến, tỏ vẻ đám đồ này chỉ làm tốn tiền gia hạn thời gian bán hàng và chật chỗ thêm thôi chứ chẳng được tích sự gì.

       “Hay là chúng ta treo thưởng trên kênh thế giới, bất kể ai tìm được lệnh bài đều sẽ nhận được 500 lượng vàng?” Vị phá gia chi tử Vệ Ưu cho ý kiến, sở dĩ bọn họ chưa ra giá trên kênh thế giới vì nghĩ với thực lực của người trong bang mà còn không tìm được thì những tên khác mơ tưởng. Sự thật chứng minh cho dù thực lực của ngươi cao cách mấy mà vấn đề nhân phẩm tệ hại thì cũng chỉ đáng vứt đi, vậy nên sau khi bọn họ vừa ra quyết định ra giá trên kênh thế giới thì Phi Vũ cũng tìm được lệnh bài kiến thành trong đống tạp nham vô dụng ở chợ.

Chợ trong “ Võng chi thần” là dành cho người chơi tự dựng gian hàng bán những thứ mình muốn, hình thức có chút giống với chợ trong hiện thực, vậy nên những gian hàng này đều phải đóng thuế và hạn định thời gian, nếu trong khoảng thời gian này mà vẫn chưa bán hết hàng thì phải dùng tiền để tiếp tục gia hạng thời gian bán, ngoài ra số tiền gia hạng còn phụ thuộc vào số lượng và chất lượng của vật đem bán. Mặc dù Phi Vũ hiện tại là đại gia bài danh thứ 5 trong Bảng xếp hạng tài phú nhưng tài sản của y không phải hoàn toàn là do kinh doanh ra, trong đó có một khoảng không ít là tiền thật nạp vào. Dạo này vì bận rộn việc bang phái mà Phi Vũ không có thời gian đi đánh trang bị, vậy nên y đành phải ra chợ tìm mua.

Cũng coi như là trong cái rủi có cái may, mặc dù trang bị không kiếm được cái nào vừa ý nhưng Phi Vũ lại tìm được lệnh kiến thành trong một đống vật phẩm vô dụng, ở một gian hàng gọi là “ Hắc điếm”. Hắc diếm thật sự đủ hắc, bên trong toàn những thứ vô dụng mà cái nào giá cũng trên trời, tất nhiên lệnh bài kiến thành cũng không tránh khỏi, nhưng so với 500 lượng vàng mà Vê Ưu đưa ra thì vẫn còn rẻ chán, có lẽ vị chủ gian hàng này vẫn chưa ý thức được cái lệnh bài này đáng giá thế nào đi?

Sau khi nghe Phi Vũ thông báo mọi người đều trợn tròn mắt sửng sốt, không phải chứ? Vận cứt chó gì vậy? Trong khi bọn họ thật vất vả đánh báo tuyết thì đã có người tìm ra trước rồi!?

“ WT*, tìm ra rồi thì sao không thông báo với chúng ta một tiếng rồi ra giá, tên đó muốn giữ lại để tế tổ tông hắn à? Tên chết tiệt, lão tử nhất định ép giá chết hắn!” Hồ Ly phát điên gào rú, một chút cũng không thèm giữ hình tượng yêu mị, quyến rũ nữa.

Tuy miệng thì không ngừng chửi rủa nhưng mọi người cũng không chậm trễ mà triệu hồi ra sủng vật*, Kinh Thành – chợ trời thẳng tiến! 


Hết Chương 15

Note: 

*Cẩm nang game:  

Trong “Võng chi thần”, chỉ cần sủng vật có thuộc tính từ vàng trở lên thì có thể dùng làm tọa kỵ, chúng còn có tốc độ và sự linh hoạt cao hơn ngựa cưỡi bình thường.
Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét