Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

Number 9_ chương 2


Chương 2



“Ầm ầm ầm ── ”

Phi thuyền chuyên chở đi trong tiếng ồn gần như có thể chấn thủng màng nhĩ, bởi vì chỉ là thuyền hàng vận chuyển rác thải đến đổ tại tinh hệ xa xôi, cho nên căn bản không cần phải lo lắng việc cách âm.

Trong thùng hàng thật lớn tràn ngập một mùi vị hôi thối khó ngửi, khắp mọi nơi rác rưởi chất thành đống, đều là những phế phẩm ngay cả giá trị để thu hồi cũng không có.

Những thi thể của binh lính được đánh dấu tử vong trong hồ sơ quân đội đều bị vứt bỏ trên một đống phế liệu kim loại, máu sớm đã đông lại, những thi thể cứng ngắc cổ bị vặn gãy, trái tim bị nát vụn đã từ từ hiện ra thi ban (尸斑 - các đốm, lằn xanh tím do máu ngừng lưu thông xuất hiện trên xác chết), nhưng có một khối “thi thể” vẫn không hề xơ cứng.

Chân trái “thi thể” bị vặn gãy giống như con rối bị bẻ vặn chân, đã xuất hiện hiện tượng sưng tấy nghiêm trọng sau gãy xương, nhưng mà thi thể sẽ không như vậy. Tức là, y còn sống.

Đúng vậy, một kích của người máy chiến đấu khiến y nhất thời bị choáng, mà sĩ quan thi hành nhiệm vụ cũng nóng lòng muốn vứt bỏ mấy thi thể không có kiểm tra kỹ càng mạch đập của y, thế là y cứ như vậy mạc danh kỳ diệu (chẳng rõ vì sao) bị “loại bỏ”.

Đột nhiên, Số 9 mở mắt.

Y dồn sức ngồi dậy, xương sườn rất đau, thể trọng bản thân cộng thêm lực va đập làm y bị gãy mấy cái xương sườn, y ấn vài cái, xác định xương sườn không đâm thủng nội tạng.

Cảnh vật xung quanh với y mà nói tương đối xa lạ, một cái kho chứa đầy kim loại rỉ sét chồng chất, các loại phế phẩm bị vất bỏ, khiến binh lính luôn chỉ biết phục tùng mệnh lệnh này hoang mang.

Y quay đầu lại, thấy được thi thể của Số 5, Số 7, Số 15, Số 36.

Ánh mắt lãnh tĩnh chỉ lướt qua cũng nhận ra được những binh sĩ này đã thật sự tử trận, nhưng lại không hề đọng lại một chút thương cảm hay bất kì cảm giác nào khác. Trên chiến trường, khả năng tử vong lúc nào cũng có thể xảy ra, kể cả chính y. Làm một binh sĩ đủ tư cách, phải chuẩn bị cho cái chết có thể ập đến bất kì lúc nào, mà y tin rằng, những binh sĩ bên trong doanh trại tập huấn đều đủ tư cách.

Thế nhưng, vì sao y lại ở chỗ này?

Tại thời điểm hấp hối giữa ranh giới sinh tử, y mơ hồ nghe được đoạn đối thoại của vị thượng tá kia cùng huấn luyện viên Ferri Jame.

"Coi như rác thải quăng đi là được."

"Xem như xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn lúc huấn luyện, đem thi thể đi đâu xa một chút."

"Những binh sĩ nhân loại này đã là vật phẩm bị đào thải rồi."


Rác thải?

Ngoài ý muốn?

Vật phẩm bị đào thải?

Đối với y những từ ngữ này tương đối xa lạ.
 

Thậm chí không đủ khả năng lý giải vì sao những lời này lại dùng trên người y.

Y còn chưa kịp hiểu rõ tình huống hiện tại, đèn cảnh báo nhấp nháy vàng đỏ thật lớn bỗng phát ra tiếng vang chói tai, dưới đáy kho xảy ra rung động dữ dội. Số 9 nhận thấy đống sắt thép dưới chân bắt đầu rơi xuống, y lập tức nỗ lực leo lên vị trí an toàn, nhưng chân trái bị gãy làm y mắt đi sự linh hoạt, mà lúc này van dưới đáy kho chứa rác thải cũng đã nhanh chóng mở ra.

Mặc kệ số 9 kiên trì thế nào, vẫn như cũ không có cách nào nắm được một vật thể cố định.

Y cùng những thi thể đồng đội cũng như những rác thải này đều bị ném xuống phía dưới.

"Ầm ầm ầm---" Dưới đáy phi thuyền mở ra hơn mười khoang, gần mười nghìn tấn rác thải theo những cửa này trút xuống phía dưới.

Số 9 nằm trong đống thi thể, nhìn lên cửa khoang hàng giống như quái vật chậm rãi khép miệng, nhìn phi thuyền thật lớn phát ra tạp âm ù ù bay lên, xuyên qua những tầng mây xám xịt rời khỏi tinh cầu này.

Y cuối cùng cũng hiểu được.

Y cùng Số 5, Số 7, Số 15 và Số 36 đều như nhau, cũng giống như phế phầm ở đây, bị đào thải.

Số 9 cũng không định đuổi theo cái phi thuyền kia, thứ duy nhất nối nơi hoang vu này với nền văn minh.

Mặc dù không khí nơi này tràn ngập tro và bụi, nhưng ít ra y vẫn có thể thở được.

Tại vùng rìa của giải ngân hà có rất nhiều hành tinh như vậy, một phần trong số đó có tầng khí quyển như hành tinh mẹ Trái Đất, nhưng bởi vì tài nguyên quá mức thiếu thốn không thể thỏa mãn nhu cầu của di dân, thậm chí cằn cỗi đến nỗi khoáng vật để khai phá cũng không có, những hành tinh như vậy cũng chỉ có thể trở thành nơi chứa rác thải.

Số 9 nắm được một thanh kim loại bên cạnh, mượn lực đứng lên, yên lặng quan sát hoàn cảnh bốn phía.

Ở đây có thể dễ dàng nhìn ra ngoài không gian, chứng tỏ tầng khí quyển của tinh cầu này khá loãng, không thể ngăn trở hiệu quả được tia phóng xạ từ bên ngoài. Trên bầu trời có hai ngôi sao, tuy bằng mắt thường quan sát thấy chúng cách tinh cầu này khá xa, nhưng cả hai đều là sao lớn (massive star) có nhiệt độ bề mặt cực cao, năng lượng phát ra đủ để khiến nước trên bề mặt các hành tinh tới gần nó triệt để bốc hơi, mặt đất nứt nẻ không có lấy một ngọn cỏ, gây ra khí hậu ác liệt cực độ không thể dự đoán của tinh cầu đó. Trên kiểu tinh cầu này, cho dù có thể hô hấp, nhưng vì hoàn cảnh khí quyển ác liệt, thực phẩm, thuốc men, thậm chí nước dùng để uống cũng cực kì thiếu thốn, khả năng nhân loại có thể tự sinh tồn là rất thấp.

Nhưng trong hoàn cảnh như khiến người ta tuyệt vọng này, Số 9 vẫn chú ý tới một vài điểm khác thường.

Một con đường.

Đúng vậy, mặc dù không giống đường bình thường con người hay đi cho lắm, nhưng nói cho cùng thì cũng chỉ đơn giản là đem rác thải đẩy sang hai bên chừa ra một con đường nhỏ hẹp, nhưng phi thuyền chuyên chở rác thải lại tùy ý trút xuống không theo quy luật, không có khả năng hình thành một con đường phi tự nhiên như vậy. Như vậy nghĩa là có người.

Như để chứng minh phỏng đoán của y, một cái bóng xám vàng đang từ bên kia của đống rác thải lách tới, xuất hiện ở cuối con đường.

Không, không phải một, rất nhanh liền có bốn năm thân ảnh như vậy xuất hiện ở đó.

Số 9 không hề phát ra âm thanh cầu cứu nào, ngược lại chậm rãi nghiêng thân nằm lại chỗ cũ, lặng im chăm chú quan sát động tĩnh bên kia, trong tình huống không phân rõ địch ta y không định tùy tiện bại lộ.

Sau khi họ càng ngày càng tới gần, Số 9 mới nhìn rõ, đó là một đám người khoác áo choàng bảo hộ khá nặng.

Những người xuất hiện tại hành tinh rác này vừa đi vừa lục lọi rác thải, bên cạnh bọn họ có một chiếc xe tải nhỏ chạy bằng điện, phía trên chất đống mấy thứ thoạt nhìn như là máy móc còn sử dụng được. Có điều con đường này đã bị chặn ngang bởi rất nhiều phế phẩm kim loại sắt thép cỡ loại lớn vừa bị trút xuống.

Người khoác áo choàng kia không có cách nào đi tiếp, bèn để lại xe tải, mỗi người đều từ xe tải lấy xuống một ba lô cỡ lớn đeo sau lưng, bắt đầu tay không leo lên.


Động tác của bọn họ vô cùng linh hoạt thuần thục, trong khi trèo lên nếu tìm được thứ gì đó hữu dụng sẽ bỏ vào ba lô của mình, hơn nữa thoạt nhìn cách họ tản ra thành hình cánh quạt rất có tổ chức, bằng cách này có thể đạt được khoảng cách hiệu quả nhất, tiện giúp đỡ nhau bắt đầu tìm kiếm trong vùng lân cận.

Hiện nay rác thải đổ xuống ngoại trừ sắt vụn ra cũng có không hề ít máy móc đồ dùng kỹ thuật cao đang ngày càng tiến bộ bị đào thải, ba lô những người này đã bị nhét đầy ắp, ba lô phía sau áo choàng xám vàng cứ từ từ lớn dần giống như mai rùa, khiến bọn họ thoạt nhìn tựa như con rùa di động trên núi rác thải.

Tuy rằng Số 9 một mực im lặng không lên tiếng, nhưng vị trí của y vừa hay nằm trong phạm vi tìm kiếm của bọn họ.

"Ô?"

Rất nhanh đã có một người mò tới đống rác phía dưới Số 9, thấy trên cái giá sắt rỉ sét lại dính đầy máu tươi, cậu khó hiểu sờ một cái, rồi mới dùng tay kia kéo mặt nạ bảo hộ dày xuống ngửi một chút, mùi tanh hôi cũng không khó nhận ra, "Máu?" Kinh ngạc ngẩng đầu, phát hiện một bắp đùi cứng ngắc vắt ngang ở một chỗ cách đỉnh đầu cậu không xa.

"Không phải chứ?!"

Người kia tìm một chỗ có thể trèo lên, thấy được một đống thi thể binh lính:"Nơi này là tập kết rác thải, chứ có phải nghĩa địa đâu! Đám liên bang ngu ngốc kia có phải nhầm chỗ rồi hay không?" Thanh âm của một người trẻ tuổi đang trong giai đoạn vỡ giọng khàn khàn lại non nớt, có lẽ do thấy những thi thể này không phải là bị bẻ cổ thì chân cũng bị vặn gãy nên cũng không định xem thử có người còn sống hay không, đứng lên muốn bắt chuyện với đồng bạn khác, ngay trong nháy mắt này, cẳng chân cậu đột nhiên bị túm lấy khiến cả người mất đi thăng bằng mà té ngã, mà trong nháy mắt té ngã đã bị một bàn tay to lớn bịt kín miệng.

Con mắt kinh hoảng thấy được một bóng người, bàn tay y dính đầy máu tười, giống như vong linh bò ra từ đống xác chết! Người bị túm chặt hoảng hốt giãy dụa đấm đá, nhưng đối với Số 9 mà nói, cho dù chân y bị gãy, cũng không gây trở ngại tới việc y chế phục đối thủ, hơn nữa công kích của đối thủ này giống như người máy dọn dẹp bởi vì trục trặc dẫn đến không khống chế được.
 

Số 9 kéo mặt nạ bảo hộ của cậu xuống, bên dưới lộ ra khuôn mặt mang biểu tình sợ hãi của một đứa nhóc với tàn nhang trên mũi.

Nhưng Số 9 cũng không vì đối phương là trẻ nhỏ mà do dự, ở trại tập huấn Sparta bọn họ đã từng được dạy qua, nếu là quân địch thì cho dù chúng có bắt giữ con tin, để giết chết kẻ địch, thì dù con tin là dân thường, cũng phải không từ thủ đoạn mà bắn chết, bọn họ được truyền thụ tín niệm để hoàn thành nhiệm vụ thì không tiếc loại bỏ toàn bộ chướng ngại vât. Như Số 9 sau khi đạt được chứng nhận binh sĩ của huấn luyện viên, trong quá trình hoàn thành vô số nhiệm vụ, đã từng bắn chết vô số dân thường.

Có điều hiện giờ y cũng không có ý muốn giết đối phương, dù sao đứa nhỏ thất kinh thế này chẳng bao giờ lộ ra ý đồ công kích.

Mặc dù động tác của y cực kỳ nhanh, nhưng dù sao thân cũng chịu trọng thương, căn bản không thể kéo con tin tới một góc bí mật, bởi vậy đồng bạn của đứa nhóc thấy kỳ quái, khi nó đột nhiên biến mất thì lập tức phát hiện dị trạng bên này.

"Jamie!Jamie!"

"Mau quay lại, Jamie bị bắt rồi!"

 

"Phải liên minh quân không? Chết tiệt, liên minh quân đến chỗ này làm cái gì?"
Những người phát hiện dị trạng nhất loạt vây lên, ba chân bốn cẳng nỗ lực chế ngự quân nhân liên minh đột nhiên xuất hiện tại điểm tập kết rác này.

Nếu như dưới tình huống bình thường, những kẻ chỉ biết nhào thẳng tới không có quyền cước bài bản thì Số 9 mất không đến ba giây thu thập. Nhưng tình huống hiện tại của y vô cùng tệ, chân trái gãy xương nghiêm trọng, không cách nào đứng thẳng, dẫn đến khả năng chiến đấu giảm xuống đáng kể, bởi vậy phải tận lực co người lại, lợi dụng rác thải bên người cùng thi thể các binh sĩ khác chống đỡ một phần công kích quyền cước, đồng thời nắm bắt thời cơ ném bay đám người cứ bổ nhào tới này.

Trong lúc đánh thỉnh thoảng lại kéo rớt mặt nạ bảo hộ của đối phương, lộ ra những gương mặt đều trẻ tuổi ngây ngô, mà đám thiếu niên này giống như bình thường cũng có luyên tập đánh đấm, nhưng bị trói buộc bởi áo choàng bảo hộ chắn phóng xạ cồng kềnh gây trở ngại động tác của bọn họ, rõ ràng một đám lại không đánh lại một người, mấy người bọn họ đã bắt đầu thở dốc.

"Tránh ra cho ta!!"

Đương lúc hỗn loạn bỗng vang lên một tiếng quát lớn, đám thiếu niên đánh đến điên thế mà lại rất nghe lời nhảy dựng lên giống như hồ lô lăn đi hết, đột nhiên không có thân ảnh bọn họ che chắn, ánh sáng trên hành tinh trong nháy mắt bao phủ cả người Số 9, không có kính mắt bảo hộ, con mắt không có cách nào thích nghi với ánh sáng đột ngột như vậy, đường nhìn chợt biến thành một mảnh bạch quang.

Ở giữa vùng sáng trắng lóa mắt ấy, Số 9 nhìn không thấy bóng ai, chỉ thấy độc một tia sáng phản quang từ cây thánh giá bằng bạc. Đột nhiên vai trái bị bắn trúng, nhưng không đau lắm, cảm giác giống như bị tê liệt một chút, sau đó, trong nháy mắt đường nhìn khôi phục rõ ràng, y thấy cắm trên vai mình là một mũi tên điện nối liền với một dây điện lò xo trong suốt ── súng điện! Đây là loại vũ khí phòng vệ đã bị đào thải từ hai trăm năm trước, một đầu khác của dây điện nối liền với súng phóng nằm trong tay một người cũng mặc áo choàng xám vàng.

Đối phương hiển nhiên vốn không định cùng Số 9 chơi trò vật lộn, bắt đầu bằng một phát súng trực tiếp trúng mục tiêu, sau đó không hề lưu tình kéo điện giật y, điện lưu cường đại trong nháy mắt chạy qua thân thể Số 9, nếu chiếu theo lẽ thường mà nói, binh sĩ bình thường tiếp nhận huấn luyện cho dù thần kinh trong cơ thể bị điện lưu công kích làm tê liệt cũng không ảnh hưởng đến lực công kích, nhưng lúc này thân mang thương tích lại thêm súng điện hiển nhiên đã qua nâng cấp, nguồn điện công suất cao trong nháy mắt bộc phát có thể đem động vật nhỏ nướng cháy sém!

Cho dù là Số 9. Cũng bởi vậy trong nháy mắt mất đi năng lực chống cự.

Thấy cả cơ thể Số 9 đều không khống chế được mà co quắp, đám thiếu niên suýt chút nữa đã bị đánh bại kia mới dám chậm rãi bao vây. Kẻ đem Số 9 quật ngã kia đã đi tới, trên cao nhìn xuống quan sát lão binh trên mặt đất chẳng hiểu vì sao lại gặp phải ở chỗ này.

Trong lúc phạm vi tầm nhìn từ từ biến đen, Số 9 thấy rõ từ trên cổ người kia trượt ra thánh giá màu bạc, cùng với khi người nọ kéo áo choàng xuống lộ ra mái tóc ngắn màu cam đỏ.


Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét