Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

Võng Chi Thần_Chương 2



Chương 2
 

     “Võng chi thần"- game online hot nhất hiện nay với số lượt truy cập cao ngất ngưỡng. Vừa mới tung ra thị trường được hơn một tuần đã có được số người chơi cao nhất thế giới. Theo như nhận xét của người chơi thì game là sự kết hợp hoàn hảo giữa phương Đông lẫn phương Tây, không những vậy “Võng Chi Thần” còn có không ít những hoạt động đặc biệt hơn hẳn những game online hiện tại, tạo nên sự mới mẽ và gây hứng thú mạnh cho gamer.

     Ngoài ra “Võng chi thần” còn đặc biệt hơn những game khác ở chỗ không giới hạn độ tuổi. Bình thường mũ giáp có tần số cao sẽ gây ảnh hưởng đến não bộ của trẻ chưa đến tuổi vị thành niên, nhưng với mũ giáp của “Võng chi thần” hoàn toàn có thể khắc phục được nhược điểm này.

     Vì tất cả những yếu tố đầy hấp dẫn và cám dỗ trên mà hiện tại Lưu Mặc đang cầm trên tay mũ giáp gia đình của “Võng chi thần” (mũ giáp gia đình chia làm nhiều loại như: cha con, mẹ con, anh em, chị em,… Người chơi có thể chơi game cùng người thân với thân phận rõ ràng, tất nhiên trong bảng thông tin nhân vật sau khi ngươi tiến vào game cột tình trạng hôn nhân gia đình sẽ được ghi chú đầy đủ).

     Vốn Lưu Mặc rất thích chơi game online nhưng vì vướng bận tiểu Nhạc nên vẫn luôn kiềm nén. Hiện tại đã có cơ hội, vả lại tiểu Nhạc cũng nóng lòng muốn thử nên anh cũng không còn ngại ngần gì nữa.

     Sau khi tiến nhập trò chơi bên tai liền vang lên tiếng nhạc réo rắt, vui tươi. Lúc Lưu Mặc mở mắt ra vật đầu tiên nhìn thấy chính là một nhà vòm thật lớn* có một lão giả đứng trước cửa. Tay nhẹ nhàng vỗ về tiểu Nhạc đang hưng phấn, hắn chậm rãi hướng lão giả tiến tới.

     “ Gia gia, ngươi hảo!” tiểu Nhạc vung loạn xạ cánh tay nhỏ bé chào hỏi.

     Lão nhân nhìn cặp cha con trẻ tuổi này hiền hậu cười: “ Ngươi hảo!” (ông lão này nói cha con vì mũ giáp Lưu Mặc sử dụng *chỉ chỉ lên trên*).

     Hai người theo bước lão nhân tiến vào nhà vòm, theo chỉ định của lão nhân mà ngồi vào chiếc bàn to đặt giữa phòng. Không dong dài lão nhân trực tiếp tiến vào chủ đề chính:

     “ Truyền thuyết về game chắc các ngươi cũng đã đọc qua trên diễn đàn rồi nên chúng ta lướt qua phần giới thiệu sơ lược. “Võng chi thần “ đươc chia làm hai đại lục: Tử Vong đại lục và Ảo Vũ đại lục. Muốn đến tử vong đại luc phải đi qua biển chết, trước giờ chưa ai còn sống sót trong lúc cố gắng vượt qua biển chết.

     Còn Ảo Vũ đại lục là nơi tất cả các chủng tộc sinh sống, bao gồm nhân tộc sống ở trung tâm đại lục; yêu tinh sống ở vùng đầm lầy Tây Nam; tinh linh dựng nhà trên những cây cổ thụ to lớn nơi rừng rậm xa xôi phía Đông Bắc; tộc người thú và thú sống ở phía Đông; ma tộc, thần tộc, ải nhân tộc (người lùn) lần lượt phân bố ở phía Bắc, Đông Nam, Tây.

     Ngoài ra còn có các chủng tộc ẩn. Nếu muốn mở các chủng tộc này ngươi hãy ấn vào nút đỏ trên bàn, máy sẽ tự lựa chọn. Tỉ lệ kích hoạt được các chủng tộc ẩn này chỉ có 0,000001%, còn nữa không phải chủng tộc ẩn nào cũng mạnh.” Lão nhân nói xong đôi mắt sáng ngời còn lóe a lóe, nhìn thế nào cũng thấy gian tà.

     Lưu Mặc phớt lờ phớt lờ khuôn mặt gian manh của người nào đó, cúi xuống hỏi tiểu Nhạc sắp ngủ gục:

     “ Tiểu Nhạc, con thích chủng tộc nào?”

     Tiểu Nhạc chăm chú nhìn vào những bức ảnh về từng chủng tộc mà lão nhân phát cho, bỉu môi:

     “ Không thích, thật xấu >.<, chì có thú nhân tộc trông còn tạm được.”

     Lưu Mặc nhìn con trai bé bỏng nổi lên tính bướng bỉnh chỉ có thể cười khổ. Hắn biết đây là game đầu tiên tiểu Nhạc chơi nên bé muốn tất cả mọi thứ đều hoàn hảo, tất nhiên hắn đối với game này cũng rất hứng thú nên…:

     “ Tiểu Nhạc con bấm nút đỏ đi!”

     Tiểu Nhạc không do dự vươn người tới giữa bàn bấm nút, với một đứa trẻ tôn sùng baba như tiểu Nhạc thì những gì baba nói luôn đúng, không cần phải thắc mắc. ( =.=”)

     Lão nhân chăm chú nhìn vào màn hình hiển thị đang không ngừng thay đổi hình ảnh. Là một GM (Game master) hắn rất mong muốn có thể tận mắt nhìn thấy kỳ tích xuất hiện.

     Sự thay đổi của màn hình hiển thị dần dần chậm đi cuối cùng dừng lại ở một bức tranh phượng hoàng. Lão nhân hai mắt sáng ngời, miệng cười đến nỗi không khép được nói:

     “ Chúc mừng hai người! Là phượng tộc, một trong những chủng tộc ẩn. Bây giờ xin người chơi lựa chọn chức nghiệp.”

     Lưu Mặc thấy lão nhân không có ý định giới thiệu về chủng tộc này nên cũng không hỏi nhiều, dù sao thì lúc chơi hắn củng có thể tự tìm hiểu. Nhìn một dống bức vẽ hình các chức nghiệp treo trước mắt hắn cảm thấy thật phiền chán, vì vậy người nào đó vô trách nhiệm đẩy hết sang con mình:

     “ Tiểu Nhạc, con thích cái nào?”

     Tiểu Nhạc hai mắt sáng ngời trả lời baba của mình:

     “ Ngâm du thi nhân!”

     “ Nga, vì sao?” Lưu Măc có chút hứng thú với chức nghiệp mà đứa con chọn. Dù sao thì ngâm du thi nhân cũng không phải chức nghiệp được nhiều người thích.

     “ Bởi vì tiểu Nhạc muốn ở bên cạnh trợ giúp cho baba” Tiểu Nhạc ngọt ngào cười nói

     Hôn một cái thật kiêu lên mặt con trai bảo bối, Lưu Mặc thật tự hào, quả nhiên con hắn là đáng yêu nhất!

     Lão giả tựa hồ không hài lòng với lựa chọn này, vội vàng lên tiếng:

     “ Đừng vội vàng lựa chọn như vậy, nhìn thấy cái nút xanh bên cạnh nút đỏ không? Chức năng của nó cũng giống như chiếc nút đỏ, mặc dù trong game không có chức nghiệp ẩn nhưng có song chức nghiệp và chức nghiệp có tặng kèm kỹ năng đặc biệt. Mặc dù tỉ lệ khai mở của nó cũng không cao nhưng nó có … bla … bla …”

     Nghe lão nhân thao thao bất tuyệt Lưu Mặc cảm thấy đầu thật nặng, mơ màng a mơ màng.

     Tiểu Nhạc cố gắng chống đỡ cơ thể, baba của bé lại ngủ mất rồi. Mẹ nuôi từng nói lúc nhỏ thân thể baba không tốt nên rất dễ buồn ngủ nhưng bé lại cảm thấy baba rất lười ( >.< !). Phiền chán nhìn lão nhân vẫn còn nói bé tùy ý vươn tay ấn vào nút xanh, không nghĩ tới cư nhiên lại được song chức nghiệp thật!

     Lão nhân hài lòng nói:

     “ Là song chức nghiệp! Xin người chơi chọn hai chức nghiệp.”

     Tiểu Nhạc suy nghĩ một chút, baba đang ngủ bây giờ mà gọi nhất định sẽ không chịu tỉnh, lại nhớ tới tính lười biếng cùa baba nên bé liền chọn:

     “ Pháp sư và triệu hoán sư”

     Trong lòng bé nghĩ dù sao baba cũng rất lười, hai chức nghiệp này chỉ cần đứng một chỗ, như vậy là quá hoàn hảo rồi còn gì nữa. 


*Chú thích:
Nhà vòm
 
Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét