Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

Em thuộc về anh_Phiên ngoại

Phiên ngoại


-         "Tiểu Minh, em không nói thích anh cũng được. Gọi anh là chồng nhé?" – Chấn Phong ma mãnh đề nghị.
Hiền Minh mặt đỏ muốn xuất huyết.Bảo cậu gọi anh như vậy, sao cậu dám gọi.
-         "Không đâu, em không gọi được."
-         "Vậy thôi, hành động cũng được. Tiếp tục chuyện hồi nãy thôi." – Chấn Phong vui vẻ.
-        " Hả?…" - Hiền Minh bối rối. Nãy giờ nghe nói chuyên, cậu quên mặc đồ phòng thủ lại rồi.
Bối rối, Hiền Minh nhìn quanh kiếm bộ đồ tội nghiệp của mình đang nằm trên mặt đất.Chấn Phong nhìn hành động ngốc nghếch của Hiền Minh.“Dễ gì anh có thể cho em mặc đồ nhanh thế chứ.”Chấn Phong kéo Hiền Minh để cậu vòng chân qua thắt lưng mình, Chấn Phong mơn trớn bờ môi Hiền Minh.
Warning 18+: (sao cái câu này hoài thế này =’’=, mình biến thái quá chăng)

-         "Tiểu Minh, hôn anh nào bé cưng." – Chấn Phong dụ dỗ.
-         "Em không biết." – Hiền Minh lắc đầu. Bảo cậu chủ động thà bảo cậu độn thổ còn hơn.
-         "Lại đây… Hé miệng ra nào…." (dụ dỗ con nít kinh)
Vừa nói Chấn Phong vừa đưa lưỡi vào sâu trong vòm miệng Hiền Minh, vui vẻ bắt lấy chiếc lưỡi nho nhỏ của cậu.
-         "Ưm… Chấn Phong… đừng…"
Hiền Minh khó chịu cảm nhận được ngón tayChấn Phong đang ve vãn nơi cửa động của mình. Chấn Phong miết nhẹ lên nếp gấp, anh chỉ ấn hờ lên lỗ nhỏ của cậu, môi di chuyển từ mắt đến vành tai. Chấn Phong thở nhiệt khí vào taiHiền Minh nói nhỏ.
-         "Thả lỏng nào. Em không muốn bị đau chứ."
Hiền Minh sợ hãi, đêm đầu tiên của cậu vẫn cảm thấy rất đau.Chấn Phong tinh lực mạnh mẽ dư thừa cỡ nào cậu đã nếm trải.Khẽ rục rịch bắp chân, Hiền Minh định đứng lên.Chưa kịp thoát khỏi ma trảo của anh.Hiền Minh đã xụi lơ rơi phịch trở lại đùi Chấn Phong.Chấn Phong cười ranh manh, anh đâm một ngón tay của mình vào lỗ huyệt.
-         "Coi thít chặt chưa này." – Chấn Phong xảo quyệt nói.
-         "Anh… A~… đừng đừng…"
Ngón tay Chấn Phong cố gắng đâm sâu vào huyệt khẩu, tiểu huyệt Hiền Minh theo quán tính lại càng ngậm chặt ngón tay anh.
-         "A… Ân… Ân…"
-         "Thích không? Tiểu Minh?"
-         "A… A… xấu xa…"
-         "Như vậy chưa xấu xa đâu bé." – Chấn Phong len thêm một ngón tay vào, anh ra sức đâm chọc. Xoa thêm một lượng lớn bôi trơn lên ngón tay, Chấn Phong xoay đầu ngón tay chạm lung tung điểm trong Hiền Minh.
-         "Đừng… lấy ra… Em…"
Hiền Minh cảm thấy cả người nóng ran, ý thức như dần tan rã. Cậu bé phía trước cũng ngỏng dậy. Nhạy cảm biết được Hiền Minh đang vui thích, Chấn Phong đưa bàn tay còn lại của mình vuốt ve cậu nhỏ của vợ.
-         "Xem màu hồng nè, còn chảy nước nữa chứ."
Hiền Minh đỏ hồng đến tận mang tai, bình thường anh nhẹ nhàng, dịu dàng với cậu bao nhiêu, lên giường cứ như một người khác, nói những lời làm cậu chỉ muốn bịt kín cái miệng hư này thôi.
Nhìn ánh mắt ai oán của Hiền Minh, Chấn Phong như có một dòng điện chạy quanh thân mình.Vợ anh đáng yêu, cả lên ánh mắt ai oán thì mị lực vẫn không giảm.chỉ làm cho anh cả người muốn vùi sâu vào em ấy.
-         "Anh yêu em, Tiểu Minh" – Vừa nói, Chấn Phong đặt vật của mình ở trước cửa động cậu. Bàn tay giữ chặt eo cậu, anh thúc trọn vật cứng của mình vào sâu trong Hiền Minh.
Nước mắt tràn ra, Hiền Minh đau đớn nhỏ giọng rên rỉ.
-         "Đau… đau quá, Chấn Phong."
-         "Thả lỏng ra nào, anh cũng không di chuyển được."
Hiền Minh tận lực quên đi nỗi đau nơi huyệt khẩu, cậu cắn lên vai anh.“Em đau anh cũng phải đau” Hiền Minh thầm nghĩ.
Vết cắn của Hiền Minh như thức tỉnh con sói nằm sâu trong Chấn Phong, anh vừa thúc sâu vào Hiền Minh, vừa tăng tốc độ tay của mình trên cậu nhỏ Tiểu Minh.
-         "A… chậm… A~~…"
-         "Thoải mái không, Tiểu Minh?"
-         "A~… A~~… đừng…"
Biết được điểm khoái cảm của Hiền Minh, Chấn Phong ra sức đâm mạnh vào cậu.Tốc độ thân dưới càng nhanh hơn.
Hiền Minh chỉ cảm thấy, cứ tiếp tuc thế này, cậu không chiu nổi mất.
-         "Bắn… em bắn…"
-         "Bắn ra đi bé cưng."
Ưỡn thẳng người, Hiền Minh bắn tinh dịch mình lên lồng ngực Chấn Phong.Vài giọt còn văng lên tận cằm.Chấn Phong đưa tay quệt một ít, anh nhẹ bôi lên môi Hiền Minh.
-         "Ưm…"
Hiền Minh lắc đầu né tránh.Thế nhưng, ngay lập tức, Chấn Phong đưa môi mình lên môi cậu, mút toàn bộ tinh dịch trắng đục trên khóe môi cậu.Anh nở nụ cười của sói.
-         "Ngon lắm."
Hiền Minh chưa bao giờ quẫn bách như lúc này.Ngước mắt lên thì thấy gương mặt Chấn Phong kề cận.Xấu hổ cúi xuống, cậu lại bắt gặp nơi giao thoa của mình và anh.Nhìn côn thịt thô sơ, gân guốc ra vào, như có kích thích, huyệt khẩu cậu lại càng ra sức co bóp.
-         "Ư…" - Chấn Phong gầm lên. "Thật là tiểu tao hóa. Bé muốn anh không giữ nổi mà bắn ư?"
Lật người Hiền Minh nằm xuống, Chấn Phong kéo mông cậu lên ngang eo mình, một lần nữa đỉnh nhập vào Hiền Minh.
-         "A~… Chấn Phong... Em…"
-         "Anh sẽ khiến em thoải mái." – vỗ vỗ bờ mông trắng nõn, tròn trịa của cậu. Chấn Phong ra sức đâm chọc nhiều hơn vào lỗ nhỏ.
Nhìn tiểu huyệt đỏ au, mấp máy mỗi khi ra vào Chấn Phong bất chấp tất cả, ưỡn người, đưa tính khi đâm vào trong. Nhìn Hiền Minh ở dưới liên tục không vững người cứ như con thuyền bị chao đảo, Chấn Phong đưa tay cố định phần eo cậu dứt khoát trừu sáp.
Ở bên dưới, Hiền Minh đã không còn khí lực để kêu.Cậu chỉ có thể ngâm nga, lòng mong Chấn Phong nhanh phát tiết ra, nếu không sẽ bị dằn vặt suốt đêm mất.
-         "Chấn Phong… cầu anh… dừng lại đi…"
Hiền Minh thỏ thẻ, cậu cố gắng thít chặt tiểu huyệt mình hòng bắt Chấn Phong phải dừng.Không phụ lòng Hiền Minh, Chấn Phong sau khi bị cậu thít chặt liền xuất ra.
-         "A~…"
-         "A!"
Hai người đều đồng thời kêu lên một tiếng thỏa mãn.Chấn Phong bực bội nhìn cậu thực hiện mưu kế thành công.
-         "Em dám câu dẫn anh. Miệng nhỏ ở dưới nuốt chặt anh như vậy. Tối nay cho nó ăn no đi."
Chấn Phong bế cậu vào phòng, dù gì ở đây vẫn bất tiện hơn trên giường nhiều.Hiền Minh nằm trong vòng tay Chấn Phong khóc không ra nước mắt.
-         "Em sai rồi. Anh tha em đi" – Giọng cậu vì rên rỉ mà khàn đi.
-         "Không được. Đêm nay ít nhất ba lần" – Chấn Phong lên tiếng.
Vậy là Hiền Minh được Chấn Phong thêm ba lần yêu thương, với một buổi sáng lại không thể xuống giường.
---
Buổi sáng hôm sau, khi đang nằm trên giường, Hiền Minh vẫn tỉnh dậy theo đúng giờ sinh học của mình. Thế nhưng, người bên cạnh lại khó ưa ôm chặt cậu vào ngực, Hiền Minh lúng túng gỡ cánh tay đang vòng quanh mình để được ngồi dậy.
-         "Tiểu Minh" – Chấn Phong ôm cậu lại – "Em tính đi đâu?
Giọng ngái ngủ, Chấn Phong vô thức càng kéo vợ mình vào chặt hơn."
-         "Chấn Phong, tuy hôm nay anh được nghỉ, nhưng mà em vẫn muốn dậy đánh răng rửa mặt. Em muốn tưới cây trong sân nữa."
Hiền Minh thật thật thà thà nói ra dự định của  mình.Chấn Phong khẽ cười, lúc này anh đã tỉnh ngủ hoàn toàn.Chấn Phong đưa tay bắt lấy eo Hiền Minh, ở trên môi cậu đặt một nụ hôn dài.
-         "Hôn nạp năng lượng buổi sáng nào. – Chấn Phong tươi cười – "Việc tưới cây hay dọn dẹp đã có phụ việc rồi. Em không cần lo đâu bé cưng. Em chỉ cần làm anh no đủ  là được."
Chấn Phong ranh ma hôn lên chiếc má phúng phính của vợ.
-         "Anh đói ư? Em xuống xem đồ ăn có chưa nhé." – Hiền Minh ngờ nghệch đáp lại.
-         "Anh chỉ muốn em thôi." – Vừa dứt lời, Chấn Phong đã đặt Hiền Minh dưới thân. – "Em là món anh ăn chẳng bao giờ thấy đủ."
Hiền Minh đỏ mặt.
-         "Anh bỏ ra. Giờ là sáng sớm."
-         "Ai bảo sáng sớm không được làm…"
Hiền Minh vội vã che kín miệng của Chấn Phong.“Sao anh ấy lại thế chứ?Xấu hổ quá.”
-         "Em mệt lắm."
Hiền Minh đáng thương nhìn Chấn Phong.Khẽ cười, Chấn Phong vuốt lấy mái tóc của vợ.Anh rời khỏi cậu, kéo cậu ngồi dậy trước mặt anh.
-         "Hiền Minh, anh không muốn em đi học tại trường A. Ở đó rất không tốt."
Chấn Phong nói chuyện nghiêm chỉnh.
-         "Không… ở đó rất tốt mà. Anh không cho em đi học sao?" – Hiền Minh ngạc nhiên hỏi. Cậu buồn khi nghe anh nói không muốn.
Chấn Phong tiến lại gần Hiền Minh, để hai chân cậu lên đùi anh, vòng qua eo mình, Chấn Phong khẽ chạm nhẹ chiếc mũi của cậu.
-         "Em nghe anh nói hết. Giờ tới năm học mới còn ba tháng. Bởi vì trường A anh không thích. Nên anh đã đăng ký cho em ở trường X rồi. Theo đúng chuyên ngành của em. Được chứ?"
Hiền Minh ngơ ngác tiêu hóa lời nói của anh.Chẳng phải trường X là trường cao cấp sao?Quan trọng hơn hết, ngành của cậu tại trường X lại là ngành chủ chốt, “hot” nhất mỗi năm.Hiền Minh đã từng nghe danh qua, nhưng tiền cậu để dành không đủ nên không dám mơ cao.
-         "Thế nào? Cảm động quá sao bé cưng?" – Chấn Phong yêu thương chạm nhẹ môi lên Hiền Minh.
-         "Em… cảm ơn anh…" - Hiền Minh hồng viền mắt, dụi đầu vào Chấn Phong.
-         "Khờ quá. Ơn nghĩa gì chứ. Anh là chồng em, em là vợ anh. Đó là nghĩa vụ của chồng. Phải thương yêu vợ chứ." – Chấn Phong vuốt tóc Hiền Minh, cảm nhận cậu ở trong vòng tay mình. Hiền Minh của anh vẫn dịu dàng, ngoan ngoãn chỉ làm anh muốn bảo vệ em ấy thôi.
Hiền Minh vòng tay ôm chặt Chấn Phong, trong vô thức cậu buột miệng.
-         "Em lại chẳng có gì giúp anh cả."
-         "Ngốc. Anh không cần em suy nghĩ nhiều vậy. Không thì…" - Chấn Phong lại gần thì thầm vào tai Hiền Minh.
-         "… Em…" - Hiền Minh hốt hoảng che tai, ngước mắt nhìn Chấn Phong
-         "Không sao. Em không muốn anh cũng không ép buộc em." – Chấn Phong buông Hiền Minh ra bước xuống giường.
Hiền Minh bối rối, cậu không nghĩ là anh sẽ muốn cậu làm vậy.
-         "Em… Chấn Phong…" - Hiền Minh đưa tay nắm lấy cổ tay Chấn Phong – "Em sẽ làm."
Chấn Phong đắc chí khi mưu đồ mình được thực hiện thế nhưng anh vẫn giả bộ lạnh lùng.
-         "Em không cần tự ép mình quá. Anh cũng không vui vẻ."
Hiền Minh cắn môi. Cậu đứng dậy, vòng tay qua eo Chấn Phong.
-         "Em không ép mình. Em tự nguyện mà."
-         "Vậy chứng thực trước đi, coi như tiền đặt cọc để em không thể chạy." – Chấn Phong xoay lại đối diện với Hiền Minh – "Tỷ như, hôn anh một cái nào."
Hiền Minh ngẩng đầu, hôn chụt lên môi Chấn Phong rồi ôm mặt đang nóng như lửa của mình bỏ chạy khỏi phòng.Chấn Phong đưa tay chạm nhẹ lên môi mình, mỉm cười rạng rỡ. “Bé cưng hôn sai kiểu rồi.


Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét