Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

[HPBD][ML] Nhật ký làm ca đêm


Tên truyện:  Nhật ký làm ca đêm

Tên tác giả: Gián Ú. (hay còn gọi là Rệp, Rếp...)

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại.

Couple: Tiêu Quan Tuệ X Doãn Miên.

Món quà nhỏ mình tặng mọi người nhân dịp Thiếu nhi 1.6, chúc tất cả một ngày tốt lành~ ^^



Văn án:
Khẩu hiệu bất di bất dịch của nhân viên tập đoàn Dạ Hỉ là:

Có một ngài BOSS tinh lực dồi dào, dung nhan mê hoặc, khí chất hơn người, chính là đại ân đại phúc của đám nhân viên chúng ta. Ngài là vua, là Thượng đế tối cao, vì ngài mà chúng ta sẵn sàng nhảy vào biển lửa, nguyện hiến dâng tuổi xuân và sức lực, không ngại gian khổ.

Vạn tuế, vạn vạn tuế!

Khi chương trình quảng cáo màu mè đó chạy qua mất, chân tướng thực sự lại lộ ra...

Gã BOSS trời gầm đó chính là người đã dùng món tiền lương, tiền trợ cấp, tiền làm thêm giờ hoành tráng để bóc lột và hút máu của bọn nhân viên quèn đáng thương. =_= “Bóc lột” nói trắng ra ở đây là, khụ khụ, BOSS ác lang thường xuyên giữ lại một số nhân viên ở lại qua đêm, “bóc lột” triệt để, vừa bóc vừa lột, vừa cắn vừa gặm...

Là một thanh niên có tư tưởng tân tiến và lòng dũng cảm vô biên của thế hệ mới, bạn trẻ Doãn Miên kịch liệt lên án hành động vô liêm sỉ và dung tục nói trên của đồng chí đại boss, mỗi sáng thức dậy đều ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của hắn ta rồi mới yên tâm đánh răng, ăn sáng.

Thậm chí, hị, chế nhạo đầu óc BOSS rỗng tuếch thôi còn chưa đủ, Doãn Miên còn tiện mồm chế nhạo luôn cái đầu nho nhỏ ở phía dưới...

Nhưng dù gì tiền lương mỗi tháng của Doãn Miên cũng là boss phát cho, nên trước mặt Tiêu tổng, anh chàng vẫn vô cùng xun xoe nịnh bợ... -_-

Sự việc lại thình lình phát triển theo chiều hướng nguy hiểm khi sự khinh bỉ thầm lặng của Doãn Miên không hiểu thế nào lại đến tai ngài boss tôn kính – Tiêu Quan Tuệ.

Thế là, ngày nọ tháng kia, giữa nhân viên quèn Doãn Miên và Tiêu tổng đã xuất hiện một đoạn hội thoại như thế này:

Boss: Anh Doãn, gần đây biểu hiện làm việc của anh không tồi, chúng tôi đang cân nhắc...

Doãn Miên: *mắt loé sáng* Tiêu tổng, chút tài mọn bé nhỏ của tôi được ngài chú ý tới, quả là vinh dự lớn rồi, thật sự tôi không cần lương cao chức lớn, tôi chỉ muốn hiến dâng sức lực tuổi trẻ của mình cho ngài và cho công ty, từ đó phát triển kinh tế đất nước, tôi blah blah blah... [Chỗ này tỉnh lược một vạn chữ].

Boss (cong môi): Ồ? Hiến dâng?

Doãn Miên: A...Tiêu tổng, thật ra ý tôi là...

Boss: Rất tốt, vậy thì từ nay, mỗi buổi chiều vui lòng ở lại trong văn phòng của tôi để “hiến dâng sức lực và tuổi trẻ” nhé! Thời nay thật hiếm có nhân viên nào nhiệt tình như cậu.
Doãn Miên: “......” Tôi muốn tự cắt lưỡi mình, mẹ kiếp! = =

Boss tài năng, thương trường hay tình trường đều vô cùng bá đạo, đối đầu với bạn nhân viên có tư chất không trong sáng, chỉ được cái có nhiệt huyết tràn đầy.

Quan Tuệ chơi đùa được một thời gian thì phát hiện, dường như Doãn Miên chính là một loại kẹo cao su kỳ quái. Ban đầu chỉ định nhai nhai vài cái rồi phun toẹt vào thùng rác, thế nhưng trong quá trình gặm nhấm lại bị nghiện, rốt cuộc phun không được mà nuốt cũng không xong...

*Tất cả tên nhân vật và địa điểm trong câu truyện này là hư cấu, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.


Mục Lục

Đêm Thứ Hai
.....
Đêm thứ n

Hoàn.
 

Cho mình xin tí giá nhé ^^
{[['']]}

1 nhận xét: